Đa-vít là người bình thường với một tấm lòng phi thường. Ông vật lộn với cảm xúc mình cũng như bất cứ ai khác. Ông đứng bên bờ vực sầu đau quá nhiều lần và biết rõ thế nào là chiến trận với cảm giác kiệt quệ. Đa-vít đã ra lệnh cho hồn mình - nơi suy nghĩ, cảm xúc và tính cách xuất phát - phải ngợi khen Đức Chúa Trời.
Diện mạo bên ngoài bao gồm những hành động của chúng ta cũng như những đặc điểm của cơ thể. Đôi khi hành động của chúng ta không phải là những điều chúng ta muốn. Chúng ta có một công việc để làm không như chúng ta mong muốn. Nhưng chúng ta có thể tìm được sự an ủi bởi biết rằng Đức Chúa Trời thấy tấm lòng của chúng ta và Ngài biết chúng ta thực sự phục vụ Ngài.
Đức Chúa Trời muốn ban cho, và tất cả mọi thứ Ngài làm đều đến từ tấm lòng rộng lượng. Cũng như vậy, chúng ta nên mong muốn được thực sự rộng lượng và cho phép cuộc sống của chúng tôi là một nguồn phước lành cho người khác.
Khi bạn không an toàn đến mức tất cả những gì bạn nghĩ là những gì người khác nghĩ về bạn, nó sẽ phá hủy các mối quan hệ của bạn và làm hỏng cuộc sống của bạn.
Chúa Jêsus dạy về tội tà dâm -- Mathiơ 5:28 "Nhưng Ta bảo cho các con biết: Hễ ai nhìn phụ nữ mà ham muốn thì trong lòng đã phạm tội tà dâm với người ấy rồi" ("ngó mà động tình ham muốn" - khác với cái nhìn bình thường, nhưng là cái nhìn thèm muốn, tín toán với sự cám dỗ tà dâm của xác thịt.)
Thi 18:7-15 đã mô tả lại một trong số những bức hoạ vĩ đại nhất về cơn bão được ghi nhận trong Thánh Kinh. Đó là một bức tranh minh hoạ cách thức Đức Chúa Trời hành động khi Ngài đến cứu giúp con cái Ngài. Đa-vít thốt lên rằng Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hoá, Đấng giải cứu của ông. Ngài đã sử dụng mọi sự trong thiên nhiên để đến cứu giúp ông.
Đừng lo lắng chi! Phao-lô đã nói không có điều gì khiến cho con cái Đức Chúa Trời phải lo lắng. Ông đã biết rõ điều gì có thể gây cho người ta lo phiền. Dân tộc ông nằm trong tay quân ngoại quốc và bị cai trị bởi những lãnh đạo tham ô.