Kinh Thánh đề cập đến một số điều mà chúng ta cần phải tiếp nhận sự dẫn dắt từ Đức Chúa Trời nhưng điều đáng quan trọng đó là: Tôi cần phải thừa nhận rằng tôi cần sự hướng dẫn!
Khi học Lời Chúa, khi nghe giảng, bạn có thấy rằng dường như Kinh Thánh đang nhắm trực tiếp vào bạn không? Bạn đang kinh nghiệm một thực tế đó là Lời của Đức Chúa Trời rất sống động và có thể biết được những tư tưởng bạn và dò xét các ý định của bạn.
Điều đầu tiên bạn biết về người khác khi bạn được giới thiệu về người đó là gì? Tên của họ! Tại sao? Bởi vì tên sẽ giúp chúng ta ghi nhớ một người, định dạng về họ, để biết ai là người chúng ta đang giao tiếp hoặc đề cập tới.
Sự vui mừng có nghĩa là sự trọn vẹn hoàn hảo cho điều mà tôi đã được tạo ra và được tái tạo, không phải việc hoàn thành thành công một điều gì đó. Sự vui mừng mà Chúa chúng ta đã đặt ra khi làm những điều mà Đức Chúa Cha sai Ngài làm.
Thi 18:7-15 đã mô tả lại một trong số những bức hoạ vĩ đại nhất về cơn bão được ghi nhận trong Thánh Kinh. Đó là một bức tranh minh hoạ cách thức Đức Chúa Trời hành động khi Ngài đến cứu giúp con cái Ngài. Đa-vít thốt lên rằng Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hoá, Đấng giải cứu của ông. Ngài đã sử dụng mọi sự trong thiên nhiên để đến cứu giúp ông.
Khi bạn trở nên Cơ Đốc nhân, Đức Chúa Trời ban cho thị lực và thính lực thuộc linh để bạn có thể bắt đầu kinh nghiệm được sự hiện diện và việc làm của Đức Chúa Trời xung quanh bạn.
Khi Chúa Giêxu dạy những môn đồ của Ngài cầu nguyện, Ngài nhắc đến quyền năng của Đức Chúa Trời. Ngài bảo: “nước Cha được đến; Ý Cha được nên, ở đất như trời.”