Cuộc sống bận rộn, đầy dẫy những sự phân tâm. Rất dễ để vướng vào những bận tâm, những việc vặt và những lo lắng đến nỗi ta không nhìn thấy điều quan trọng nhất.
Tội lỗi là kẻ thù dai dẳng, lì lợm và nguy hiểm nhất của chúng ta. Tội lỗi tìm cách cướp đi khỏi chúng ta những điều tốt lành mà Đức Chúa Trời đã đặt để cho chúng ta. Cuộc sống giống như cuộc đua, ngày tháng không thể để trôi qua cách vô nghĩa, chúng ta cần đeo đuổi mục tiêu sự kêu gọi của Chúa cho mỗi đời sống chúng ta.
Đức Chúa Trời đã hành động trong cuộc đời bạn rất lâu trước khi bạn bắt đầu làm việc với Ngài. Đức Chúa Trời đã biết bạn trước khi có bạn trên đời, và Ngài biết Ngài muốn làm gì với cuộc đời bạn (Giê-rê-mi 1:3; Thi Thiên 139:13).
Khi chúng ta dâng hiến giống như Đức Chúa Trời làm, và chúng ta tôn vinh Ngài bằng sự dâng hiến đó, điều đó sẽ kéo chúng ta đến gần Ngài hơn. Điều đó khiến chúng ta ngừng nhìn vào bản thân và bắt đầu quan tâm đến người khác.
Đức Chúa Trời luôn giữ những lời hứa Ngài đã lập. Khi chúng ta bước đi trong mối tương giao mật thiết với Cứu Chúa, chúng ta được đảm bảo rằng mọi lời hứa mà Đức Chúa Trời đã lập trong Kinh Thánh đều dành cho chúng ta.
Sự vâng giữ các điều răn của Đức Chúa Trời xuất phát từ tấm lòng khi bạn bắt đầu tranh chiến để vâng theo Chúa, điều đó cho thấy rõ ràng lòng bạn đã ở xa cách Ngài. Một số người khăng khăng “Tôi yêu Chúa, nhưng tôi khó vâng theo Ngài trong một số lãnh vực của cuộc đời mình”. Về mặt thuộc linh đó là điều không thể xảy ra.
Sống mà không có tiêu chuẩn thuộc linh để biết phân biệt đúng sai thì thật là một điều nguy hiểm. Lời Đức Chúa Trời là thước đo tiêu chuẩn. Luật pháp thuộc linh, giống như luật pháp thuộc thể, là phương tiện để bảo vệ bạn, không phải kiềm giữ bạn
Tình yêu thương không có một giới hạn nào. Tình yêu không bao giờ nói “Anh ở xa quá. Tôi không thể yêu anh được”. “Mọi sự” có nghĩa là tất cả điều gì được nói đến.
Không ai có thể hiểu được tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho con cái Ngài! Kinh nghiệm có giới hạn của chúng ta về tình yêu con người làm chúng ta không thể hiểu được tình yêu vô điều kiện của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta. Chúng ta có thể thấy được sự khắc hoạ tình yêu này trong đời sống của Ô-sê.
Đức Chúa Trời là sự yêu thương (I Giăng 4:16). Bản tánh của chính Ngài là sự yêu thương trọn vẹn, nhưng bởi vì tội lỗi, tình yêu ấy không luôn tuôn chảy một cách tự do và tự nhiên đến với con cái Ngài. Có thể bạn được sinh ra và lớn lên trong một gia đình không có tình yêu thương.
Có điều gì quí giá để nhận lãnh hơn là sự tha thứ. Sau khi mang gánh nặng của tội lỗi mình, còn cảm giác tự do lạ lùng nào hơn khi biết rằng người mà chúng ta phạm lỗi đã hoàn toàn tha thứ cho chúng ta. Chúa Giê-xu đã dạy các môn đồ Ngài hãy cầu xin sự tha thứ của Đức Chúa Trời mỗi khi cầu nguyện.
Tội lỗi khiến chúng ta tự xem mình là trọng, làm lòng ta xa cách Đức Chúa Trời. Tính chất của sự cứu rỗi là xây lưng với chính mình và xây mặt với Đức Chứa Trời. Cơ Đốc nhân phải dành cả đời để nói không với cái tôi của mình.
“Thập tự giá” của bạn là ý muốn của Đức Chúa Trời dành cho bạn, không quan tâm đến cái giá của nó. Vác thập tự giá mình là một sự lựa chọn, nó có nằm ngoài sự kiểm soát của bạn.
Chúng ta có thể cho rằng sự hiện diện của Đức Chúa Trời là điều dĩ nhiên. Chúng ta có thể thừa nhận rằng bởi vì Chúa Giê-xu đã nói Ngài sẽ ở với chúng ta luôn, Ngài sẽ theo chúng ta ở mọi nơi chúng ta đi (Ma-thi-ơ 28:20).
Dân sự của Đức Chúa Trời là những tác nhân bảo quản của Đức Chúa Trời đối với thế gian, những tác nhân ấy đã bị suy thoái và sa sút bởi vì tội lỗi. Cuộc đời bạn được Đức Chúa Trời định và trao cho nhiệm vụ làm đẹp thêm cho cộng đồng mình và gìn giữ những điều gì đúng và phải lẽ
Không thể nào nhầm lẫn tác động của ánh sáng lên trên nơi tối tăm. Sự sáng thông báo cách đầy đủ tự tin và rõ ràng sự hiện diện của nó và xua tan cách mạnh mẽ sự tối tăm. Mong muốn của Đức Chúa Trời là đổ đầy bạn bằng sự sống của Ngài.
Chúa Giê-xu đã ban cho các môn đồ của Ngài quyền năng đuổi quỉ và chữa bệnh (Ma-thi-ơ 10:8). Ngài đã ban cho họ quyền phép Ngài để hầu việc con người, nhưng họ quá coi mình là trung tâm đến nỗi họ đã mất đi quyền năng để làm công việc của Đức Chúa Trời.
Đời sống Cơ Đốc là một đời sống được biến đổi, đời sống của Chúa Giê-xu đổi cho đời sống của bạn. Khi Chúa Cứu Thế kiểm soát, đời sống bạn nhận được chiều hướng mà bạn không bao giờ biết được nếu ở ngoài Ngài
Phi-e-rơ và các môn đồ liên tục mất phương hướng về Đức Chúa Trời. Trong khi Chúa Giê-xu quan tâm đến một điều, còn các môn đồ dường như luôn bị thu hút bởi những điều khác.
Làm con Đức Chúa Trời bạn không bao giờ cô độc! Đấng chăn giữ bạn luôn ở bên bạn mọi lúc mọi nơi. Bạn không bao giờ phải xin Ngài nhúng tay vào hoàn cảnh của bạn.
Dấu hiệu của sự trưởng thành thuộc linh là sự sẵn lòng dâng mình để yên ủi và gây dựng những tín đồ khác. Phao-lô khuyên Cơ Đốc nhân hãy theo đuổi những việc làm nhằm đẩy mạnh sự hoà thuận, và cách cư xử làm người khác được gây dựng.
Khi bạn trở nên Cơ Đốc nhân, Đức Chúa Trời ban cho thị lực và thính lực thuộc linh để bạn có thể bắt đầu kinh nghiệm được sự hiện diện và việc làm của Đức Chúa Trời xung quanh bạn.
Cách sắp xếp thời gian của Đức Chúa Trời thật hoàn hảo! Khi Ngài phán, thời điểm để đáp ứng trong sự vâng phục là ngay bây giờ. Chúng ta thường hành động như thể chúng ta có thể có thời gian trên thế giới này để vâng theo Ngài
Mối tương giao của bạn với Đức Chúa Trời phần lớn được quyết định bởi đức tin của bạn. Khi bạn đến với Ngài, bạn phải tin rằng Ngài thực hữu và Ngài chính xác là Đấng đã mặc khải chính mình qua Kinh Thánh.
Điều gì bạn suy nghĩ đến trong những lúc khinh suất của mình nói lên điều tâm trí bạn mãi vương vấn. Điều bạn nói ra khi không đề phòng là tiêu chuẩn đánh giá tấm lòng của bạn thế nào (Ma-thi-ơ 12:34). Tâm trí của bạn cũng cần luyện tập như thân thể bạn vậy.
Biết Chúa qua kinh nghiệm rất khác với biết Chúa từ một quyển sách thần học. Theo Kinh Thánh, bạn không thể nói rằng mình biết Chúa khi không kinh nghiệm được Ngài (Phi-líp 3:8, 10). Sự hiểu biết Kinh Thánh luôn liên quan đến sự trải nghiệm.
Môi-se đang làm những công việc hằng ngày và ông nhìn thấy một điều bình thường đang xảy ra, bụi gai cháy. Môi-se cũng thấy một chuyện thật lạ thường. Dù bụi gai đang cháy, nhưng nó không tàn. Môi-se quay người bước đến gần đó để xem rõ hơn.
Ngay khi bạn được tái sanh, bạn nhận được Đức Thánh Linh. Đức Thánh Linh là một món quà dành cho bạn. Đức Chúa Trời không cho bạn một món đồ nào đó, Ngài ban cho bạn chính mình Ngài. Đức Thánh Linh là Đức Chúa Trời.
Câu Kinh Thánh này là một trong những câu mang tính thực tế nhất mà bạn sẽ bắt gặp trong Kinh Thánh. Mỗi người trong chúng ta đối diện với nhiều nhu cầu của cuộc sống mình, đôi lúc chúng vượt quá mức thu nhập của chúng ta.
Thế hệ của chúng ta thiếu đi sự thán phục và sự tôn kính đối với Đức Chúa Trời. Chúng ta muốn kéo Đức Chúa Trời xuống ngang tầm chúng ta tức ở mức tầm thường của chúng ta. Ngài là Đức Chúa Trời!
Đức Chúa Trời để chúng ta phải chịu những khó khăn và nghịch cảnh vì mục đích của Ngài. Đức Chúa Trời đã dẫn dắt con cháu Y-sơ-ra-ên lang thang trong đồng vắng suốt bốn mươi năm để hạ họ xuống và thử lòng họ.
Nhận biết Đức Chúa Trời và có Ngài ngự trong bạn là một của báu có giá trị vô hạn. Chúa Giê-xu so sánh giá trị này như giá trị của một viên ngọc hoàn hảo
Đức tin không xuất phát từ sự không biết. Đức tin dựa vào điều chúng ta biết. Trước khi chúng ta tin người khác, chúng ta phải tìm hiểu xem người đó có đáng tin hay không.
Nếu chúng ta thấy rằng tình yêu chúng ta dành cho Chúa Giê-xu đã phai nhạt hoặc thấy chúng ta đã phải tranh chiến để hầu việc Ngài, thì đó là dấu hiệu rõ ràng cho thấy chúng ta cần dành nhiều thời gian ngồi bên chân Ngài.
Sẽ không bao giờ có “những kỳ khô hạn” trong đời sống Cơ Đốc. Đức Chúa Trời đã phán rằng Ngài sẽ giống như một giếng phun trong đời sống của kẻ tin Ngài.
Vấn đề của chúng ta là đôi lúc chúng ta giải nghĩa Kinh Thánh theo kinh nghiệm của riêng mình. Chúng ta nói “Vâng, nhưng tôi nhớ có một lần tôi đói về mặt thuộc linh”.
Thế gian của chúng ta càng làm cho chúng ta không thoả lòng với cuộc sống của mình. Chúng ta luôn bị tấn công tới tấp bởi những điều mới hơn và tốt hơn, những điều ấy sẽ làm cho đời sống chúng ta hoàn thiện hơn chỉ khi chúng ta có được chúng.
Nếu bạn bước đi với Chúa mỗi ngày, bạn sẽ không cần phải đi tìm ý muốn của Đức Chúa Trời - bạn ở trong nó rồi. Nếu bạn bước đi với Ngài trong sự vâng lời mỗi ngày, bạn sẽ
Là Cơ Đốc nhân, chúng ta nói “những cái cửa” mà Đức Chúa Trời mở ra cho chúng ta là phương tiện để Ngài mặc khải ý muốn của Ngài. Điều chúng ta cầu xin Đức Chúa Trời làm là
Chúng ta vội vã thắc mắc những động cơ của người khác, nhưng lại chậm rãi thắc mắc những động cơ của chính mình! Khi người khác làm tổn hại chúng ta, chúng ta có thể ngỡ ngàng vì sự tồi tệ nhất trong chủ định của anh ta.
Dân Y-sơ-ra-ên trong thời Giê-rê-mi cho rằng họ có thể tin cậy nơi quân đội của họ, tài ngoại giao của họ và những người đồng minh ngoại bang của họ để bảo vệ họ khỏi đế quốc Ba-by-lôn hùng mạnh.
Nhiều Cơ Đốc nhân gắn giá trị lớn cho những điều tầm thường. Những sở thích và những của cải vật chất làm chúng ta quá bận rộn và mệt mỏi, chúng chỉ để lại cho chúng ta một ít thời gian và sức lực để làm những việc có giá trị đời đờI
Nếu bạn hết lòng phục sự Đức Chúa Trời, tấm gương của bạn sẽ đem lại nguồn phước lớn lao cho gia đình bạn. Nếu bạn đặt đức tin mình nơi Đức Chúa Trời, những người xung quanh bạn sẽ thấy đức tin của bạn, và họ cũng quyết định tin Ngài
Tất cả những tính cách này sẽ lớn lên một cách tự nhiên như sự tăng trưởng của bông trái trên cây. Bạn không nên tự mình sắp đặt nó. Nó bắt đầu một cách tự động ngay lúc bạn tin nhận Chúa. Nó xảy ra nhanh hay chậm phụ thuộc vào thái độ đầu phục chính bạn cho công việc của Đức Thánh Linh có hoàn toàn hay không.
Nếu bạn là Cơ Đốc nhân, bạn cũng có chìa khoá của Nước Thiên đàng. Bạn không cần một người trung gian, bởi vì bạn có quyền tự do đến gần Đức Chúa Trời.
Kinh Thánh nhấn mạnh rằng điều gì môi miệng bạn nói ra sẽ cho thấy chính xác lòng bạn nghĩ gì. Nếu những lời bạn nói ra có thể chúc phước và khích lệ người khác, chúng là bằng chứng cho một tấm lòng hay thương xót.
Khi thế gian này nỗ lực kéo người khác theo những tiêu chuẩn của nó, thì đời sống bạn phải đứng vững vàng như một tấm gương mẫu mực của người công bình, tương phản rõ rệt với xã hội gian ác.
Từ “Cha” gợi lên nhiều hình ảnh khác nhau. Với một số người “cha” là một hình ảnh yêu thương, tươi cười, hoàn hảo và được chấp nhận. Đáng tiếc, một số người liên tưởng từ cha với hình ảnh đáng sợ hãi, đáng ghét và đáng thất vọng. Vì vậy bạn không nên hiểu về Cha Thiên Thượng của mình theo kinh nghiệm của riêng mình.
Tiên tri Ê-sai đã kể câu chuyện về một người và vườn nho ở trên ngọn đồi màu mỡ. Người ấy vỡ đất và nhặt hết đá để không có gì có thể ngăn trở sự lớn lên của cây nho.
Niềm vui của bạn, một Cơ Đốc nhân, không nên tuỳ thuộc vào hoàn cảnh. Sự vui mừng đến từ Đức Chúa Trời, và vì vậy nó không thể bị ảnh hưởng bởi ngoại cảnh. Đừng dại dột mà để hành dộng của người khác quyết định sự vui mừng của bạn.
Đức Chúa Trời đặt nặng vấn đề chúng ta sẽ trở nên thế nào qua sự đáp ứng của mình với Ngài. Nếu chúng ta đã đi xa cách Đức Chúa Trời, Ngài sẽ gọi chúng ta trở về với Ngài.
Các vận động viên điền kinh sẵn sàng thúc ép mình chăm chỉ hơn, tập chạy lâu hơn và xa hơn mọi người khác. Họ nỗ lực đặt thể xác và tâm trí mình hoàn toàn dưới sự kiểm soát để họ vượt lên trên hết và nhận giải thưởng.
Sự cay đắng bám rễ chặt trong linh hồn và khó có thể loại bỏ nó. Sự cay đắng xuất hiện với nhiều lý do. Nó có thể bắt nguồn từ những sự tổn thương sâu sắc mà bạn đã chịu khi còn nhỏ những sự tổn thương mà bạn không thể quên.
Sự trông cậy trong đời sống Cơ Đốc nhân không phải là sự mơ tưởng. Đây là một hy vọng chắc chắn. Những người không tin Chúa có thể mơ tưởng những điều rất khác và mong họ có thể biết một ai đó có khả năng làm thay đổi hoàn cảnh của họ.
Có sự khác nhau giữa sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời và sự buồn rầu theo thế gian, dù cả 2 đều được cảm xúc sâu sắc. Bạn có thể thấy thật sự buồn rầu vì điều gì đó bạn đã làm. Tâm trí bạn có thể bị ám ảnh bởi sự thất bại của mình và sự phạm tội nghịch cùng Đức Chúa Trời và những người khác. Giu-đa đã cảm nhận được sự buồn rầu này.
Đức Chúa Trời không bao giờ lơ đãng hoặc bỏ quên một trong các con cái Ngài. Đức Chúa Trời nói rằng người mẹ có thể quên con mình đương bú, nhưng Ngài không bao giờ quên con cái Ngài.